Chernobyl và Fukushima
tai nạn khác nhau, hậu quả tương đương


Vụ tai nạn tại nhà máy điện hạt nhân Chernobyl xảy ra vào ngày 26 tháng Tư năm 1986, đã ảnh hưởng đến số phận của hàng triệu người. Gần 8,4 triệu dân Belarusia, Ukraina và Nga bị phơi nhiễm phóng xạ. Hơn 400 nghìn người đã được di chuyển khỏi các vùng lãnh thổ bị ô nhiễm nặng nề. Hiện nay ở khu vực có mức độ phóng xạ thấp, nhưng chính thức được công nhận là bị ô nhiễm, có khoảng 5 triệu người sinh sống. Trong số này ở Nga là khoảng 1,6 triệu người. Tất cả họ đều được giám sát bởi các cơ quan y tế trong 30 năm qua.
Ngoài hậu quả y tế và môi trường, thảm họa Chernobyl đã gây ra nhiều quá trình xã hội và tâm lý công cộng tiêu cực ảnh hưởng đến tận ngày nay. Nhiều người trong số họ đã trải qua và tiếp tục trải nghiệm những gì mà những người dân tái định cư từ các khu vực bị ô nhiễm sau tai nạn tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima 1 ở Nhật Bản gặp phải.

1
Trước hết, là những sự lo lắng gia tăng, phát sinh trong những ngày đầu sau vụ tai nạn và kéo dài đến tận bây giờ. Điều này phần lớn là do thực tế mọi người không biết điều gì đã xảy ra và cách phản ứng với nó. Trong những ngày tháng đầu tiên sau tai nạn, trong trường hợp không có những thông tin đáng tin cậy và đầy đủ, mọi người không thể đánh giá nguy hiểm và quyết định rời khỏi hay ở lại, để trẻ em ra đường hay không, được và không được ăn những gì v.v. Bây giờ đây là một nỗi sợ hãi không hợp lý, không liên quan đến việc cuộc sống của họ đang bị đe dọa. Nhưng đây chính là hậu quả tâm lý của các thảm họa trước đây.

2
Một hậu quả khác của Chernobyl là sự không tin tưởng của người dân vào chính quyền, nhân viên y tế, các nhà khoa học, các tổ chức quốc tế, kể cả IAEA và WHO. Điều như vậy đã xảy ra với tai nạn ở đảo Three Mile Island , ở Chernobyl, và ở Fukushima. Chắc chắn, để tránh sự hoảng loạn trong xã hội, chính quyền đã không cung cấp đầy đủ thông tin về tai nạn. Nhưng thường chính họ cũng không sở hữu thông tin hoàn chỉnh và không thể đánh giá tình hình một cách nhanh chóng và đầy đủ.
20 năm sau vụ tai nạn ở Chernobyl, cựu Tổng thống Liên Xô Mikhail Gorbachev thừa nhận: "Chính phủ đã không che giấu sự thật về thảm họa Chernobyl. Chúng tôi đã không biết rõ". Thay vì các thông tin chính thức, "đài phát thanh truyền miệng" bắt đầu hoạt động, tức là, mọi người được cung cấp bằng các tin đồn. Điều này càng làm trầm trọng thêm tình hình và sự ngờ vực của tất cả mọi người.

3
Nhiều người sau sự cố Chernobyl được sơ tán đã trải qua tình trạng căng thẳng nghiêm trọng gây ra bởi cái gọi là sự hủy diệt của cộng đồng. Việc tái định cư nhanh chóng, phân tích các mối quan hệ xã hội, thay đổi cách sống, cảm giác không chắc chắn, lo ngại về việc làm ở nơi mới. Những triệu chứng này được quan sát thấy ở những người sau tai nạn Chernobyl và Fukushima. Hiện nay, sau nhiều năm, sự căng thẳng này đã trở nên vô ích. Nhưng sự lo lắng cho sức khỏe cho trẻ em và thế hệ tương lai vẫn không thay đổi.

4
Tình trạng đáng báo động của cha mẹ đã được truyền cho các em. Và mặc dù khả năng thích nghi ở trẻ em cao hơn nhiều so với người lớn, nhiều người trong số họ cũng bị căng thẳng và khó chịu. Ví dụ, khi họ bị các bạn cùng lớp chọc ghẹo trong một ngôi trường mới.

Đây là một phần trong cuộc phỏng vấn của "Sputnik" với nhân chứng về các sự kiện của những năm đó, nhà báo người Belarusia Ales Dostanko:
"Tôi mới 12 tuổi khi con cái của những người di cư từ vùng lãnh thổ bị ô nhiễm đến trại hè của chúng tôi. Chúng tôi thực sự không biết lãnh thổ bị ô nhiễm là gì, nhưng ngay cả sau đó chúng tôi cũng có ý nghĩ rằng phóng xạ rất đáng sợ. Đầu tiên chúng tôi tránh giao tiếp với họ. Và sau đó đặt cho họ biệt danh "những con nhím Chernobyl". Tôi nghĩ rằng trong đó ẩn chứa cả sự thông cảm và nỗi sợ bị lây nhiễm phóng xạ, như thể đó là một loại virus nào đó".
Các trường hợp tương tự như sự phân biệt đối xử và bắt nạt cũng được trẻ em di tản khỏi khu vực xung quanh nhà máy điện hạt nhân Fukushima-1 trải qua, được chứng minh bằng nghiên cứu của Bộ Giáo dục Nhật Bản.

Chính sau tai nạn Fukushima cộng đồng hạt nhân thế giới đã áp dụng các yêu cầu chưa từng có về sự an toàn của các nhà máy điện hạt nhân. Hiện nay trong các khu vực giám sát xung quanh tất cả các nhà máy điện hạt nhân ở Nga đã tạo ra hệ thống tự động kiểm soát nồng độ phóng xạ, cho phép mọi người đều có thể đánh giá tình hình không chỉ xung quanh các nhà máy điện hạt nhân mà còn cả đối với các doanh nghiệp độc hại phóng xạ khác của ngành công nghiệp hạt nhân. Đúng vậy, trong ý thức cộng đồng, Chernobyl và Fukushima đã để lại dấu ấn nỗi sợ hãi không hợp lý trước các nhà máy điện hạt nhân và các doanh nghiệp hạt nhân khác, và nó đã không biến mất .

Và điều này liên quan tới cả Nga và Nhật Bản.
Made on
Tilda